Cũng đã gần hai năm kể từ ngày cuốn tiểu thuyết “Chỉ có thể là yêu” đầu tiên được đặt lê,Truyện tiểu thuyết,Giấu anh vào trong nỗi nhớ của em đi (Chỉ có thể là yêu 3)-Hân Như,Trang Trang 20 -..." name="description" />Trang 20 - Giấu anh vào trong nỗi nhớ của em đi (Chỉ có thể là yêu 3)-Hân Như - Truyện tiểu thuyết - TeenCity.Xtgem.Com
TeenCity.Xtgem.Com
HomeChatGame
Quảng cáo
TeenCity.HayDay.Mobi - Chuyên trang Game và tin tức game. Hãy truy cập để xem thông tin mới các về các game hàng ngày!
Game Online Hot
SEO | Tìm kiếm

* Giấu anh vào trong nỗi nhớ của em đi (Chỉ có thể là yêu 3)-Hân Như

## HotBoy28 [On]
#TeenCity.Xtgem.Com


-Chào chị… chị dâu…- Nguyên khó khăn lắm mới cất được tiếng khi người phụ nữ xuất hiện sau cánh cổng sắt.

Mười hai năm chẳng hề làm phai đi vẻ đẹp của người phụ nữ này. Vẫn nét duyên dáng và dịu dàng như lần đầu anh gặp mặt cách đây mười hai năm. Người phụ nữ nhìn anh, ngỡ ngàng trong giây lát, rồi mỉm cười nói với con trai:

-Boo, chào chú Nguyên đi con. Đây là chú Nguyên mà mẹ hay kể cho con đấy.

-A, chú Nguyên…- Nhóc Boo mở to mắt nhìn người đàn ông cao lớn đang đứng sững trước mặt mình rồi nó co giò chạy biến vào trong hét to- Bà nội ơi chú Nguyên về rồi. Chú Nguyên về rồi bà ơi!

Tiếng hét của thằng nhóc vẫn văng vẳng bên tai hai người.
-Chị vẫn khỏe chứ?- Nguyên chợt thở dài, hỏi.

-Chị vẫn khỏe. Chú khác ngày xưa quá khiến chị cũng không nhận ra được. Chú về chắc ông bà sẽ vui lắm. Thôi vào nhà đi.

-Ừm…

Nguyên gật đầu rồi lách người xách va li vào trong.

Anh gặp mẹ ở thềm cửa. Bà già đi nhiều so với bốn năm trước khi sang Mỹ thăm anh. Bà nhìn anh đầy nghiêm khắc, rồi đột nhiên bà cũng thở dài một hơi. Thằng con trai của bà cuối cùng cũng chịu quay về.

-Mẹ, con xin lỗi.- Nguyên đặt va li xuống cúi người ôm lấy bà.

-Anh còn biết xin lỗi cơ à.- Bà mắng nhẹ.

-Con biết sai rồi.

-Thôi, lên tắm rửa đi rồi xuống ăn cơm. Chuyện gì cũng đợi tối bố anh về rồi cùng nói.

Nguyên cười, quay sang nhìn nhóc Boo đang đứng nhìn anh chăm chú.

-Boo, cháu dẫn chú lên phòng đi, chú có quà này cho cháu.

-Quà ạ?- Thằng nhóc mở to hai mắt sung sướng hỏi- Máy bay điều khiển từ xa hay siêu nhân biết bay hả chú?

-Bí mật, cháu phải dẫn chú lên phòng đã.

-Vâng, đi đi chú.- Thằng bé chạy lại níu tay anh và hăm hở đi lên lầu.

Nguyên thấy lòng ấm áp hẳn. Nhóc Boo- đứa con trai tinh thần của anh, mười năm rồi anh mới có dũng cảm để âu yếm cưng nựng nó.

***

-Boo này…- Nguyên gọi khi thằng nhóc đang ngồi trên sàn chơi với chiếc xe tăng điều khiển từ xa mà anh mua cho nó.- Bố cháu dạo này có hay về không?

-Bố cháu ạ? Bố cháu đi công tác ở xa lắm, thỉnh thoảng mới về thôi ạ! Nhưng mỗi lần về đều bị cụ nội với ông bà nội đuổi đi. Bố cháu làm sai gì hả chú Nguyên, sao ông bà lại không cho cháu đến chỗ bố cháu công tác? Bố cháu muốn đón cháu đến chỗ đó sống.

-Thế cháu không thích ở cùng mẹ à?

-Có chứ ạ? Mẹ cháu bảo bố cháu bận lắm nên hai mẹ con không được quấy rầy bố. Khi nào hết bận bố cháu sẽ về. Nhưng mãi bố cháu chả về gì cả.

Đột nhiên ngoài cửa có tiếng gọi:

-Hai chú cháu xuống ăn cơm đi. Có cụ nội tới chơi nữa đấy.

-A, cụ nội lại tới rồi…- Boo buông đồ chơi ra ngay lập tức- Chú cháu mình không xuống nhanh cụ lại quát ầm lên cho xem.

-Có chú ở đây, cụ không dám quát cháu đâu.- Nguyên cười rồi cõng thằng bé xuống nhà.

Ông nội anh- người quyết định tương lai của tất cả con cháu trong nhà- trong mắt thế hệ các cháu như Thiên Anh và Nguyên thì ông là một người rất nghiêm khắc, nghiêm khắc đến bảo thủ. Không ai được phép trái lời ông trong bất cứ việc gì, từ lớn đến nhỏ.

-Cháu chào ông, con chào bố.-Nguyên cất tiếng khi nhìn thấy hai người đàn ông lớn nhất trong gia đình.

Mặc dù ở ngoài anh là một người tự do phóng khoáng, nhưng khi về tới nhà, anh lại là một người vô cùng khuôn phép, bề bậc.

-Anh Nguyên về rồi đấy à? Tôi tưởng đợi khi tôi chết anh mới chịu vác cái mặt về chứ?- Ông nội vừa nhìn thấy anh đã hừ giọng.

-Cháu định nghiên cứu tiến sĩ xong mới về, nhưng cháu muốn trở về học thêm kinh nghiệm của ông và bố cháu đã rồi mới học tiếp.

-Hừ… Anh trước hết nghe lời bố mẹ anh, lập gia đình đi đã. 30 tuổi đầu rồi còn lông bông đến bao giờ? Hay anh định học tập anh bác sĩ Bạch, ra biển làm một thằng trồng rừng cho đẹp mặt cái nhà này.
<< 1...1819202122...99 >>
Đến trang:
• Ngày đăng: 2013-05-28
• Chia sẻ: Twitter Facebook Google Zingme
• Bình chọn: Thích |Không thích
* Cùng Chuyên Mục:
* Chờ em lớn nhé được không?
* Cao thủ học đường (hai lớp học đối đầu) - ChiBin
* Tôi không phải là công chúa
* Thiên thần bóng tối
* Giấu anh vào trong nỗi nhớ của em đi (Chỉ có thể là yêu 3)-Hân Như
* Hãy để tất cả theo gió bay đi
* Nghìn trùng xa cách
123»
BÌNH LUẬN
Hỗ Trợ: 01673036377
© TeenCity 2013
Design By HotBoy28
Bộ đếm thống kêBộ đếm onlineSEO Stats powered by MyPagerank.Net

pacman, rainbows, and roller s