Hai tiết Toán bị thầy cho giờ C Cả lớp buồn thiu Nhứ thế thì cuối tuần tổng kết thế nào lớp tôi cũng bị đánh xuống vị trí chót bảng, mà lại còn bị phê bình nữa...
Chuông reo ra chơi, tôi hối hả chạy ù ra khỏi lớp để tìm Minh, không quên gọi điện thoại cho Gum để nói cậu ấy tìm hộ Không biết "tảng băng" của tôi có gặp chuyện gì không nữa! Thật là bực mình quá đi...
- Có chuyện gì với anh Ghim thế hả Thanh? – Gum hớt hãi nắm lấy khuỷu tay tôi
- Mình cũng không biết! Tự nhiên hết tiết 1 thì cậu ta bỏ đi ra ngoài, mãi đến bây giờ vẫn không về lớp!
- Không biết ảnh đi đâu được nhỉ?
Thế là hai chúng tôi chia nhau đi tìm quanh trường Giờ ra chơi sân trường đông như kiến, tôi chạy hộc hơi mà vẫn không thấy bóng dáng Minh đâu Căn tin cũng không, nhà vệ sinh cũng không, sân sau cũng không nốt Cậu ta có thể biến đi đâu được nhỉ?
Hướng tôi đang đi là hướng dẫn tới khu phòng học thí nghiệm đang xây dang dở Nhà trường cấm học sinh tới đó vì công trình vẫn đang thi công Tôi bạo gan bước tới, dù gì thì bây giờ ở đây vắng hoe, mà tôi cũng tìm khắp trường rồi, chỉ còn mỗi chỗ này...
Vừa tiến vào giữa sân, chợt tôi thấy Quang đang đi ra theo hướng ngược lại...
- Gum! Có thấy Minh không?
- Ơ! Thanh...
- Sao thế? – tôi thắc mắc khi thấy vẻ chột dạ của cậu ấy
- Không có gì hết...Thôi mình về lớp đi Ảnh chắc không bị gì đâu!
Quang vừa nói vừa chạy tới kéo tôi về Nhưng thái độ của cậu ấy khiến tôi càng tò mò và nhất quyết không chịu đi
- Gum sao thế? Có chuyện gì trong đó à?
Tôi vừa hỏi vừa tháo tay Gum ra rồi chạy vào trong khiến cậu ấy với theo không kịp...
Và đúng như tôi nghĩ...Minh đang có mặt trong khu phòng học dang dở này...Nhưng...
- Minh... - tôi gọi tên cậu ta trong vô thức vì mọi thứ mà tôi đang nhìn thấy thật quá sức tưởng tượng...
Tôi ốm liệt giường hai ngày sau đó vì bị cảm nắng Ba mẹ cũng thôi không mắng mỏ việc tôi chuồn giờ vì nhìn tôi lúc này thảm không thể tả Mặt tái ngắt, miệng tím nhắt, mắt lờ đờ, tóc tai thì bết cả lại Hôm qua cặp nhiệt tôi sốt tới 40 độ, cũng may chiều lại nhiệt độ hạ xuống, nếu không nhà phải chuyển tôi đi viện Thời gian này tôi bị gì thế nhỉ? Toàn gặp chuyện không đâu...
Nhỏ Liên hôm nào cũng tới thăm tôi Con nhỏ vậy mà tội Lúc nào nó cũng biết nghĩ cho người khác Tôi đến sái miệng vì những câu chuyện nó kể Quả không ngoa khi nó khẳng định sau này mình sẽ trở thành một diễn viên hài nổi tiếng Gum cũng đến thăm tôi, mang theo nhiều trái cây và tất nhiên là không thể thiếu kẹo Anpenlibe dâu
- Thanh đã đỡ chưa? – Gum đặt tay lên trán tôi hỏi thăm
- Hix...Cũng đỡ đỡ Nhưng đầu vẫn nhức lắm! – tôi xìu mặt trả lời
- Hôm đó Gum đã bảo Thanh đi về rồi...Tính anh trai Gum hiểu rõ hơn Thanh...- cậu ấy thở dài thườn thượt
Nhắc đến Minh lại khiến tôi sầu ruột Cậu ta vì tôi mà bị gãy tay, tôi vì cậu ta mà ốm vật vã như thế này Âu cũng là bù trừ cho nhau Hôm đó nhìn Minh đáng sợ cực kì, cứ như một tên sát thủ vậy, đến bây giờ khi hồi tưởng lại tôi vẫn thấy rợn rợn...Đối với tôi lúc nào Minh cũng là một bức màn đen bí mật...
- Thế mấy hôm nay Minh vẫn đi học bình thường chứ?
- Không! Ảnh nghỉ học hai ngày nay rồi!
- Hả? Sao lại nghỉ?
- Mình cũng không biết! Chỉ thấy ảnh cứ ngồi lì trong phòng Tối đến cũng không đi bão như mọi lần...- nói đến đây chợt Gum khựng lại như vừa buột miệng nói ra điều gì đó không hay